Anh người cùng quê với tôi, giờ lại cùng xóm trọ. Anh em chia sẻ quan tâm nhau và thường xuyên rủ nhau đi ăn tối. Nhiều lúc, anh liếc nhìn tôi rất khó hiểu. Không biết vì sao, tôi lại bị hút hồn bởi vẻ bề ngoài của anh đến thế. Tôi đã thích anh ngay từ những lần đầu nói chuyện. Tình cảm của chúng tôi tiến triển dần từ hôm đó.
Tôi đã yêu anh từ khi nào không hay biết. Mỗi tối, tôi thường đứng trên sân thượng để chờ anh về. Rồi mỗi lần ấy, anh lại gọi tôi xuống phòng anh chơi. Tôi pha cà phê cho anh uống, ngồi tâm sự với anh. Một vài lần như thế, anh chủ động ôm hôn tôi, rồi tắt điện trong phòng. Những lúc ấy, tôi sợ hãi, chạy trốn và lên phòng tôi, không dám ở phòng anh nữa.
Một vài lần như thế, anh chủ động ôm hôn tôi, rồi tắt điện trong phòng. (ảnh minh họa)
Tôi đau khổ lắm rồi lại quyết định đến bên anh. Chúng tôi vui vẻ bên nhau nhưng tôi quyết tâm không cho anh đi quá giới hạn, mặc dù anh đòi hỏi tôi quá đáng. Nhiều lúc, anh luôn nhờ tôi mua cho cái này cái nọ. Anh lại hay vay tiền tôi để tiêu. Tôi thấy hoài nghi về những điều anh làm. Nhưng con gái thường khờ dại, tôi cũng không đủ quyết đoán để dứt bỏ mối tình với anh.
Sau này, có một người bạn của anh thường xuyên đến chơi với anh. Vì quý tôi, thấy tôi hiền lành nên anh ta đã nói thật với tôi về con người của anh. Rằng anh chỉ là một kẻ bắt cá 2 tay, rằng anh luôn luôn lợi dụng tiền bạc và thể xác của con gái. Ngẫm lại những sự việc xảy ra trước đây, ngay cả việc anh vay tiền tôi tiêu, tôi cũng thấy anh ta nói phải. Tôi mệt mỏi quá với tình yêu chỉ có dục vọng này. Tôi dù đau khổ nhưng quyết định chia tay anh, xa rời tất cả…
Thật lòng, tôi không biết tại sao mình lại yêu thương cái con người này, dù biết anh như thế nhưng tôi đau lắm, không thể không nhớ đến anh. (ảnh minh họa)
Nhưng sau khi anh chuyển đi, đã rất nhiều lần anh gọi cho tôi. Tôi mừng lắm nhưng thật đau khổ khi trong câu chuyện ấy, anh chỉ có rủ tôi đi nhà nghỉ, vì muốn được ân ái, muốn được gần gũi tôi. Anh nói anh muốn được ôm tôi, được hôn tôi… Những lời lẽ của anh thật bệnh hoạn, thật khiến tôi ghê sợ. Tôi đã không nghe điện thoại của anh nữa nhưng anh vẫn nhắn tin cho tôi dạng như vậy.
Thật lòng, tôi không biết tại sao mình lại yêu thương cái con người này, dù biết anh như thế nhưng tôi đau lắm, không thể không nhớ đến anh. Tôi phải làm gì lúc này đây?
Love (Eva.vn)